您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Nhận định, soi kèo Queretaro vs Pumas UNAM, 06h00 ngày 20/1: Khách làm chủ
NEWS2025-01-24 11:26:27【Thế giới】1人已围观
简介 Linh Lê - 18/01/2025 17:48 Mexico bóng đá lịchbóng đá lịch、、
很赞哦!(5)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Khor Fakkan vs Ajman Club, 20h05 ngày 21/1: Cửa trên thắng thế
- Quý cô xinh, giỏi vướng cảnh ‘tiền mất tình tan’ vì tin lời trai đẹp qua Tinder
- 'Nghỉ lễ ở nhà và ngừng thói vũ phu'
- Bé gái 2 tuổi 'bơi' trong bộ đồ bảo hộ khiến nhiều người xót thương
- Siêu máy tính dự đoán Arsenal vs Dinamo Zagreb, 3h00 ngày 23/1
- The Meadow nhận 5 giải tại Vietnam PropertyGuru Awards 2024
- 'Nhà anh trai tôi thì tôi đến, sao chị cấm?'
- Con gái tôi ngoại tình: Tôi ngồi thụp xuống chiếc ghế lòng đau, đầu đau như búa bổ
- Nhận định, soi kèo Chelsea vs Wolves, 3h00 ngày 21/1: Phong độ sa sút
- Chăm chồng bị liệt nhiều năm, vợ nhận kết đắng sau ngày anh hồi phục
热门文章
站长推荐
Siêu máy tính dự đoán Benfica vs Barcelona, 3h00 ngày 22/1
- "Các hướng điều tra đều cho thấy các du học sinh đã di chuyển khỏi bang Nam Australia (SA) đến một nơi khác và vẫn đang ở đó", phát ngôn viên cảnh sát SA ngày 29/1 cho hay, đề cập đến thông tin 4 du học sinh người Việt "biến mất bí ẩn" ở bang này trong hai tháng qua.
Thông tin về các du học sinh rộ lên trên truyền thông Australia sau khi gia đình chủ nhà nơi Sunnie Nguyen, 17 tuổi, tá túc hôm 8/1 thông báo trên mạng xã hội về việc cô biến mất sau bữa tối cùng balo, quần áo, laptop và giấy tờ tùy thân. Điện thoại của Sunnie tắt máy, các tài khoản trên mạng xã hội đều ngừng hoạt động.
Bà Martin ngồi ở bậc cầu thang, nơi bà từng bị bỏ rơi khi còn là một đứa trẻ sơ sinh. Cảm xúc ùa về khi Claire Martin đứng một mình bên chân cầu thang nằm trong một khu dân cư ảm đạm gần ngã tư Kowloon (Hồng Kông, Trung Quốc) sầm uất. Giống như cách đây gần 60 năm, khi bà bị mẹ bỏ lại ở chính nơi đây, bà đã bật khóc.
“Đó là một khoảnh khắc phi thường. Tôi nghĩ đến cha nuôi của mình. Ông luôn muốn giúp tôi tìm lại gia đình ruột thịt nhưng không thể làm được. Sẽ thật tuyệt biết bao nếu như ông ở đây cùng tôi”.
Sau cả cuộc đời băn khoăn, cuối cùng bà Martin cũng đã tìm thấy nơi mà bà cảm nhận được hơi ấm từ người mẹ lần cuối cùng. Việc biết mình bị bỏ lại ở tầng đầu tiên của một dãy nhà đã khiến bà cảm thấy được an ủi.
“Có những đứa trẻ bị bỏ lại ở nghĩa địa, nhưng tôi bị bỏ lại ở đây, chứng tỏ mẹ tôi muốn tôi nhanh chóng được người ta nhìn thấy”.
Bà cho rằng, mình là một trong số những người may mắn và bà có lý do chính đáng cho niềm tin đó. Hàng trăm đứa trẻ sơ sinh, hầu hết là bé gái, từng bị bỏ rơi ở Hồng Kông bởi những người mẹ tuyệt vọng và đói khát, đang chạy trốn khỏi nạn đói đã giết chết hàng chục triệu người từ năm 1959 đến năm 1961 ở Trung Quốc.
Một số đứa trẻ không được ai tìm thấy. Nhiều em khác sống vật vờ ở các mái ấm tình thương.
Những đứa trẻ may mắn nhất được chọn làm con nuôi. Chúng được bay đến vùng đất mới với một gia đình mới ở các quốc gia giàu có, được nuôi dưỡng bằng sự trân trọng và tình yêu thương.
Nỗi đau bị bỏ rơi của họ đã bị lãng quên và thường không được nói ra khi họ lớn lên trong môi trường trung lưu.
Bà Martin ngồi thứ 3 hàng đầu tiên (từ trái sang) khi còn là nữ sinh ở Anh. Nhiều thập kỷ sau, những đứa trẻ bây giờ đã là những phụ nữ trung niên bị phương Tây hóa, bắt đầu kết nối lại với những người cùng cảnh ngộ.
Họ tổ chức các cuộc đoàn tụ và trao đổi thông tin để lên đường tìm lại bố mẹ đẻ.
Vào một buổi tối thứ Bảy của tháng 2, 62 phụ nữ từng bị bỏ rơi - đến từ Anh, Australia, New Zealand, Canada và Mỹ, đã có một cuộc trò chuyện qua Zoom kéo dài 3 giờ đồng hồ.
“Đó là tình chị em” - Debbie Cook, người sáng lập Mạng lưới con nuôi Hồng Kông, chia sẻ.
“Rất nhiều người trong số chúng tôi hiện đang ở độ tuổi 60-70 nên cơ hội tìm thấy cha mẹ đẻ là khá mong manh. Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho điều đó ngay từ bây giờ”.
Bà Martin, hiện là giám đốc nhân sự ở London, Anh cho hay: “Tôi muốn biết gốc gác thực sự của mình. Vì cha nuôi tôi là người Trung Quốc, còn mẹ nuôi tôi là người Anh nên việc sống trong một gia đình con lai thậm chí còn bị kỳ thị nhiều hơn so với việc được nhận làm con nuôi”.
Năm 19 tuổi, bà ghé thăm Hồng Kông lần đầu tiên. Cùng với cha nuôi, bà lần tìm lại tất cả manh mối theo trí nhớ. Cuối cùng, bà cũng có được địa chỉ chính xác nơi có chiếc cầu thang mà bà bị bỏ lại.
Bà tin rằng mẹ bà đang sống ở gần đó, bởi vì phần lớn thời điểm mà những đứa trẻ bị bỏ lại là vào ban đêm. “Họ không thể bỏ những đứa trẻ ở quá xa nơi họ sống vì họ phải đi bộ. Nếu người mẹ là người bỏ lại thì thậm chí khoảng cách còn gần hơn, bởi vì họ mới sinh con và không thể đi được xa”.
Bà Martin tới thăm trại trẻ mồ côi Po Leung Kuk, nơi bà được đưa tới sau khi bị bỏ rơi. Năm 2019, bà liên hệ với một chương trình truyền hình của Anh có tên là Long lost familyvà quay trở lại Hồng Kông. Ở đây, bà không chỉ tiếp tục đi tìm mẹ ruột của mình mà còn hẹn gặp con trai của một chủ cửa hàng - người mà năm 10 tuổi đã từng nhìn thấy bà bị bỏ rơi trên bậc cầu thang.
Mặc dù không có tiến triển gì thêm nhưng chương trình truyền hình đã giúp bà thực hiện các xét nghiệm DNA. Họ tìm ra người anh họ thứ 4 và những người họ hàng xa hơn của bà hiện sống ở Anh. Khi trở về Anh, bà đã được gặp họ.
Kết quả xét nghiệm cho thấy gia đình bà gốc Quảng Đông. Rất có thể các thành viên trong gia đình vẫn đang sống ở Hồng Kông. Các nhà nghiên cứu của Mạng lưới con nuôi Hồng Kông vẫn đang tiếp tục điều tra DNA của bà như một phần của dự án.
“Họ nghĩ bố mẹ tôi là những người Hồng Kông thế hệ di cư đầu tiên”.
Sự cảm thông của bà với mẹ đẻ mình lớn dần cho tới khi bà cũng trở thành một người mẹ. “Một trong những điều đau đớn nhất với tôi là khi con gái tôi vừa được 2 ngày tuổi, nó đã phải nằm viện”.
“Con bé nằm trong vòng tay tôi. Tôi nhìn con và nghĩ rằng tôi cũng bằng chừng này khi bị mẹ bỏ lại. Tôi đặt câu hỏi: Bà ấy đã phải ở trong tình cảnh như thế nào để phải làm việc đó?”.
Xem thêm video: Cuộc đoàn tụ của người mẹ với con trai bị bắt cóc sau 32 năm
Đăng Dương(Theo SCMP)
Mẹ Việt từ Mỹ về Việt Nam nghẹn ngào gặp lại con bỏ rơi 44 năm trước
Những lúc rảnh, chị Thanh Nga lại đạp xe từ Thanh Đa đến quận 11 hỏi thông tin về mẹ rồi thất thểu đạp xe về.
">Những đứa trẻ bị bỏ rơi, làm con nuôi ở trời Tây khao khát tìm mẹ
Bạn còn gửi cho em ảnh trên facebook cô gái nọ để chế độ chỉ bạn xem được và không tag bạn trai em, hỏi em rằng có phải bạn trai em không hay người giống người, nhưng em rất đau khổ khi phải thừa nhận rằng đúng là anh ấy.
Để cẩn thận kiểm tra lại độ chung thủy của bạn trai, em nuôi nick ảo rồi chủ động chat sang bạn trai em để à ơi làm quen, không ngờ anh ấy đáp lại quá cởi mở. Em càng bày tỏ sự ngưỡng mộ anh ấy càng hưng phấn. Một bữa em thả thính rủ anh ấy đi "vui vẻ" anh ấy cũng làm mặt cười lớn mà hỏi lại rằng "em muốn ở đâu, anh phi trâu qua đón".
Sẵn có những tin nhắn thả thính ỡm ờ, em đưa luôn ra trước mặt bạn trai chất vấn, như thể em lấy được từ điện thoại của anh, tiện chụp mũ anh luôn về 2 chị kia, nói em đã biết tất cả, giờ chỉ muốn nghe xem anh trung thực đến đâu.
Chắc em diễn thật quá nên cuối cùng anh ấy quỳ sụp xuống, thú nhận là có lên giường với cả hai chị kia vài lần, nhưng chỉ là học hỏi kinh nghiệm để… yêu em được tốt hơn.
Với "em gái mưa" kia (là tài khoản do em giả danh) thì anh chưa làm gì cả. Em tin anh thành thật vì anh khai không thiếu gì trong chuyện với "em gái mưa". Anh nói anh chỉ yêu mình em, và nghĩ rằng chuyện tình dục với tình yêu không có gì liên quan cả. Anh tập luyện với những người khác nhưng tình yêu chỉ dành cho riêng một mình em, để có thể chiều em tốt hơn, để em được tự hào về anh.
Anh nói hoài nói mãi cũng làm em bối rối. Tự dưng bây giờ em không còn phân biệt được đúng sai, không biết có thể tha thứ cho bạn trai mình được hay không, lý lẽ của anh có chấp nhận nổi không và nếu tiếp tục yêu người này tương lai em sẽ ra sao, có phải trả giá không cho niềm tin đặt nhầm chỗ?
Theo Dân Trí
Con gái tôi chối bỏ việc nuôi con, chạy theo tiếng gọi tình yêu
Năm nay tôi 55 tuổi. Đây là lần đầu tiên tôi chia sẻ câu chuyện của mình lên một tờ báo. Tôi hy vọng những ý kiến của độc giả sẽ giúp tôi có được quyết định tốt nhất.
">Lộ chuyện ngoại tình với 2 cô, bạn trai chống chế: 'Để lấy kinh nghiệm yêu em'
Siêu máy tính dự đoán RB Leipzig vs Sporting Lisbon, 0h45 ngày 23/1
Đỗ Văn Đức và những người bạn ở nhóm tình nguyện chống dịch Điểm đếm đầu tiên, tận mắt nhìn thấy khung cảnh ở khu cách ly.
Tôi chợt nhận ra rằng trong tâm dịch mới biết tâm trạng người dân vùng dịch họ lo lắng như thế nào.
Tôi chợt nhận ra, nơi cách ly tập trung không hề đáng sợ như chúng ta vẫn nghĩ. Tụi trẻ vẫn vui cười hớn hở làm chúng tôi cũng muốn cười, bao mệt nhọc bỗng chốc tan biến.
Tôi vẫn thấy sự lạc quan trên khuôn mặt của những người hùng áo trắng.
Các cô, chú vẫn luôn quan tâm động viên các thành viên trong khu cách ly. Những tiếng cười vẫn nở trên những khuôn mặt ngày đêm thao thức lo cho người dân nơi vùng dịch.
Tôi cũng thấy tấm lòng của người dân Bắc Giang quê mình. Chồng tham gia lái xe chở y bác sĩ, vợ ở nhà làm hậu phương vững chắc, ngày ngày chuyển hàng trăm chai nước ép dứa vẫn đến để tiếp sức cho những người hùng tuyến đầu chống dịch. Người dân lập nên những khu cung cấp lương thực miễn phí...
Tối đến làm việc dù đến 11-12h đêm mà các cô các anh chị vẫn tươi lắm. Tất cả chúng tôi vẫn cố gắng vì Bắc Giang thân yêu!
Việt Yên, Bắc Giang, 19/05/2021
Ngày thứ 2 đi làm tình nguyện.
Sáng nay xem lịch nhận ra hôm nay là sinh nhật lần thứ 131 của vị cha già dân tộc. Cảm ơn người vì một cuộc đời vì dân vì nước.
Mở mắt ra là khung cảnh quen thuộc. Chuẩn bị đồ đạc ăn sáng rồi lao vào công việc mới. Bác Sỹ Lập thông báo có một khu vực cần người hai anh em đăng ký đi hỗ trợ. Xác định rồi ở lại 21 ngày rồi ra cách ly 21 ngày nữa.
Địa điểm mới công việc mới. Khu vực dã chiến tập hợp những công dân là F1 tiếp xúc trực tiếp với F0 của điểm nóng nhất của Bắc Giang. Chỉ mới được lập lên ngày 18, buổi chiều đã đưa vào hoạt động. Nghe các anh chị nói mà thương quá. Cả ngày hôm qua anh chị làm việc liên tục cho đến 4h sáng mới ổn định được....
Nhìn thấy ai nấy cũng đều mệt mỏi vì một đêm thiếu ngủ.
Hôm nay 2 anh em đến thì tổng cả thảy là 10 thành viên từ chỉ huy cho đến các y bác sỹ và tình nguyện viên.
Trong đây già có, trẻ có, trẻ con cũng có. Chúng tôi bây giờ đã bớt đi cảm giác lo lắng khi có thông báo khẩn hay hoả tốc rồi. Mà thay vào đó là những tiếng gọi:
- Em ơi chị với cháu bị sốt
- Em ơi chị bị đau rát họng và ho....
Nghe vậy còn đáng sợ hơn bất kì điều gì.
Công việc của chúng tôi hả. Không còn phải di chuyển điểm này điểm kia nữa mà ở luôn trong khu này với hơn 400 công dân Việt Yên mà đa phần là công ty Hosiden. Vẫn luôn chăm sóc, đo thân nhiệt và giúp đỡ mọi người. Chỉ mong sao tất cả mọi người đều âm tính và được về nhà bên gia đình.
Việt Yên, Bắc Giang, 30/05/2021
Một sinh nhật đáng nhớ!
Lâu rồi chưa viết cho mình một dòng nào cả. Mở mắt ra thì thấy lời nhắc: “Sinh nhật vui vẻ nhé, an nhiên thành công. Tuổi trẻ cứ làm điều ta thích” Do chính mình tự đặt lời nhắc.
Cũng 13 ngày rồi kể từ ngày bắt đầu công việc tình nguyện. Đôi tai đã đau rát vì đeo khẩu trang 24/24 trừ những lúc ăn cơm và uống nước. Soi mình trong gương thấy mặt đen nhẻm đi rồi.Mặc đồ bảo hộ rồi mà vẫn thắc mắc tại sao mình lại bị đen được nhỉ.
Mệt thì có mệt đấy nhưng đôi khi thấy mấy đứa trẻ con lon ton trong sân cười đùa thì lại thấy vui. Sao chúng nó hồn nhiên vô tư thế nhỉ chẳng như người lớn lúc nào cũng suy nghĩ. Trưởng thành là lại cuốn vào vòng quay “cơm - áo - gạo - tiền", ít ai mà có thể vô tư sống được. Tự nhủ sau này mình phải sống vô tư, vô lo vô nghĩ. Sống cho hiện tại, sống cho hôm nay.
Chẳng phải mình vẫn luôn nói là chỉ có hiện tại mới là món quà vô giá. Bỏ ra bao nhiêu cũng không thể nào mua được...
Đỗ Văn Đức (Thượng Lan, Bắc Giang)
Thầy giáo nhắn vợ làm y tá ở tâm dịch Bắc Giang: Đừng khóc nhé!
"Mình phải tắt máy nhanh khi vợ gọi điện nói chuyện với con, vì mình sợ cô ấy sẽ khóc, khóc vì nhớ con", thầy giáo có vợ làm y tá đang công tác ở tâm dịch Bắc Giang, trải lòng.
">Bao giờ hết dịch, con lại về
Có những người vợ lệ thuộc chồng, do vậy dù biết hôn nhân không còn mặn nồng, thậm chí tổ ấm đã “lạnh” nhưng vẫn sống như chiếc bóng bên chồng. Nỗi lo thoát li với tương lai mờ mịt, vì trước giờ mọi thứ đều trông chờ ở chiếc ví của chồng khiến họ nín nhịn. Một số khác vì con, rằng phải giữ chiếc tổ này để con cái khỏi tủi với bạn bè. Nhưng, năng lượng về sự lạnh nhạt trong tình cảm gia đình thì không thể giấu che, con cái cũng có cảm nhận riêng, nên đâu phải không nhận ra sự khác thường của bố mẹ.
Tất nhiên, cũng giống như bao sự chịu đựng khác trong cuộc sống, đến một ngày tức nước vỡ bờ, những mệt mỏi, khổ đau vượt ngưỡng chấp nhận, người trong cuộc quyết định làm điều “bất ngờ” mà lẽ nên họ phải làm sớm hơn.
Hôn nhân đổ vỡ, chỉ có người trong cuộc mới hiểu, còn người ngoài thường bị “sốc”, khó hiểu vì mới thấy họ hạnh phúc đây mà… “Ở trong chăn mới biết chăn có rận”, đừng nhìn bề ngoài cuộc hôn nhân của ai mà nghĩ rằng họ viên mãn, cũng đừng cho rằng li hôn là một thất bại trong hôn nhân.
Bởi, kết hôn hay li hôn, vấn đề là thời điểm, đúng người. Khi chưa đúng người mà kết hôn thì rất có thể li hôn diễn ra nhanh sau đó. Đến thời điểm phải li hôn mà cố giữ có khi lại là nỗi khổ niềm đau mà cả hai cùng gánh chịu.
Ly hôn không có gì phải sợ!
“Nếu li hôn khiến hai người hạnh phúc hơn, tự do hơn cuộc sống vợ chồng địa ngục trước đó thì quá tốt!”, TS Phạm Thị Thúy, giảng viên Học viện Hành chính (TP.HCM) khẳng định như vậy. Đối với TS Thúy, từ ngày yêu chị đã có thỏa thuận rõ ràng: Sau này ai đó hết tình cảm, thích ai đó khác thì li hôn ngay, không vì điều gì để cố sống với nhau.
“Và sau 18 năm kết hôn, có những lúc đã nghĩ đến li hôn, nhưng may mắn vượt qua sóng gió, ngày càng thấy trân trọng nhau hơn! Được ngày nào hạnh phúc là quý giá. Không mong cầu đầu bạc răng long, còn duyên - tình thì ở, hết duyên - tình thì đi thôi”, TS Phạm Thị Thúy chia sẻ.
Cái nhìn ấy quả thật phóng khoáng và đúng với tinh thần “an trú trong hiện tại”. Sở dĩ hai người xa lạ, sau khi tìm hiểu nhau, họ quyết định đến với nhau vì thấy cần thiết, không thể thiếu nhau. Nhưng cũng hai người ấy, sau thời gian chung đụng, có vui có buồn, có mặn nồng có khổ đau, họ có thể sẽ có những thay đổi mà cả hai không còn tìm thấy tiếng nói chung, “đồng sàng dị mộng”.
Vậy nên, chiếc lồng hôn nhân không thể giữ họ được nữa, nếu có thì chỉ là hai cơ thể ở cùng nhà, còn tâm hồn cả hai đã ở nơi xa khác.
Do vậy, theo TS Thúy: “Cá nhân mỗi người phải tự biết nuôi dưỡng tình yêu trong tim mình, tim người, đừng đòi hỏi người kia phải thay đổi, hãy để họ và mình cùng tự do được là chính mình! Hôn nhân đi cùng nhau được bao lâu cũng vui. Xác định thế nhẹ nhàng lắm!”.
Quả thật, sống với nhau mà không còn vui nữa thì việc nhẹ nhàng ra đi cũng là một hạnh phúc khác của cuộc hôn nhân đó. Nhiều người vẫn hay tiếc cho những cuộc hôn nhân của những nhân vật nổi tiếng bị tan vỡ, như vợ chồng Bill Gates vừa mới tuyên bố. Nếu bình tĩnh, có thể ta thấy đó là lựa chọn cá nhân của họ, dù cả họ và ta trước đây chưa từng mong, hay không từng nghĩ tới việc nó sẽ diễn ra theo chiều hướng ấy.
Không sao, câu chuyện của họ cũng nhắc nhở mình nhiều điều, trong đó có giữ gìn hạnh phúc và đối mặt với chia tay một cách ôn hòa, để đến hay đi cũng lưu dấu vết đẹp. Qua đó, lưu ý chúng ta, không để ai lệ thuộc ai trong mối quan hệ chồng vợ, bình đẳng sẽ giúp tôn trọng nhau hơn, và đến lúc ra đi cũng không ai phải hẫng hụt trước cuộc sống mới không có người kia. Chẳng phải xã hội và con cái cũng cần những cuộc li hôn văn minh, nhẹ nhàng hay sao?
Lưu Đình Long
Tỉ phú Bill Gates vẫn du lịch cùng bạn gái cũ khi đã kết hôn
Với Ann Winblad, vị tỷ phú có thể chia sẻ về kinh doanh, về khoa học và cả những bộ phim. Thậm chí, sau khi kết hôn, họ vẫn duy trì truyền thống đi nghỉ cùng nhau vào mỗi mùa xuân.
">Ly hôn đâu phải đường cùng…
- Sự việc xảy ra ngày 26/2 ở thành phố Higashiomi ở tỉnh Shiga của Nhật Bản, theo thông tin từ Bộ Ngoại giao hôm nay.
Cơ quan đại diện Việt Nam tại Nhật Bản đang phối hợp với các cơ quan chức năng sở tại, đề nghị phía Nhật Bản điều tra sự việc và xét xử nghi phạm, cũng như xác minh nhân thân, liên hệ gia đình nạn nhân chuẩn bị thủ tục hậu sự.